Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


 
Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  

 

 Hậu Quà

Go down 
2 posters
Tác giảThông điệp
Xteen_BOmBom
Anh Em
Anh Em
Xteen_BOmBom


Tổng số bài gửi : 114
Age : 29
Registration date : 20/04/2008

Hậu Quà Empty
Bài gửiTiêu đề: Hậu Quà   Hậu Quà EmptySun Jun 08, 2008 12:30 pm

Đây là câu chuyện có thật của một người bạn trên mạng của mình các bạn gái hãy xem và lấy đó làm bài học nha

Trích dẫn :
Từ bé, tôi đã ao ước chỉ một lần có làn da trắng muốt thì đánh đổi cái gì tôi cũng dám làm. Còn giờ đây, nằm trên giường nhìn da mình loang lổ chỗ đen chỗ trắng, tôi chỉ ước giá như mình đừng ngu ngốc, cố thay đổi những gì của bản thân…
Tôi là con gái Hà Nội, chưa một lần phải đi ra nắng hoặc làm việc gì nặng nhọc, thế mà không hiểu sao da tôi cứ đen xì xì.
Người ta cứ nói ngoại hình không quan trọng. Thế mà từ năm cấp 1, tôi đã thấy xấu hổ cực kỳ khi đứng xếp hàng cùng cả lớp, chỉ mình tôi đen một cách nổi bật. Bộ đồng phục trắng muốt lại càng nâng thêm “độ” đen.
Tôi đã quen với các tên gọi đáng sợ như “Bao công”, “cột nhà cháy”, hoặc “quê mày ở Châu Phi à?”… Tôi không hiểu sao da mình cứ ngăm ngăm đen như thế, mặc dù từ lớp 8, tôi rất chịu khó mua kem dưỡng trắng hoặc dùng sữa rửa mặt. Cứ cái nào dính từ “White” là tôi xin mẹ mua hết. Thế nhưng đen vẫn hoàn đen. “
Mùa hè, dù bôi kem chống nắng thế nào đi nữa tôi vẫn thấy da bị đỏ lên rồi ngày càng đen sậm lại. Tôi có cảm giác chỉ vì đen mà mình không làm nổi việc gì, không ai yêu quý và muốn chơi với tôi. Bọn con trai trong lớp cứ hở ra là chê bai, trêu chọc. Những loại áo màu sặc sỡ của mùa hè không bao giờ tôi dám thử. Nhiều khi đi chọn đồ, thích quá cái áo màu hồng mà tôi đành phải bỏ qua. Vì có nước da “đen bẩn” nên tôi mặc cái gì cũng thấy xấu.
Một đứa bạn cùng lớp mời tôi đi sinh nhật. Hôm đó tôi chỉ đánh một chút phấn, dùng thêm son, thế mà bọn con trai ồ lên, rồi cứ thế trêu ầm lên, “Nhìn cổ với mặt có liên quan không?” Tôi chạy vào nhà vệ sinh soi gương, trong đó là gương mặt trắng ởn do phấn, còn cổ thì đen sì. Trong tôi không khác gì thằng hề cả. Tôi khóc trôi hết phấn, nhắn tin xin lỗi bạn rồi ra về.
Hậu Quà Gonsee_(3)

Vì mơ ước có một làn da trắng mịn mà tôi đã tự hại mình...

Tôi tự thu mình lại vì mặc cảm. Thấy vậy, mẹ đã an ủi tôi rất nhiều.Tại sao mẹ thì trắng hồng, mà tôi lại đen như cột nhà cháy thế này. Mọi lời an ủi đều vô nghĩa, cho đến khi mẹ thưởng cho tôi một chuyến đi tắm trắng. Vì tôi đạt học sinh giỏi nên mẹ không tiếc tôi thứ gì cả.
Tôi háo hức cùng mẹ đến thẩm mỹ viện. Tắm 4 lần, mỗi tuần 1 lần và bôi kem dưỡng da, tôi sẽ trắng lên trông thấy. Tôi không kể với đứa bạn nào cả, ngày ngày mong đến cuối tuần để đi tắm. Thế nhưng đã 3 lần trôi qua, da tôi vẫn như thế. Có chăng chỉ mịn hơn, chứ màu đen sậm vẫn không hề thay đổi. Tôi thắc mắc với nhân viên ở đó, người ta chỉ cười mà giải thích rằng, có thể tôi vẫn ra nắng nhiều nên việc tắm không có tác dụng.
Hết lần thứ 4, da tôi chẳng thay đổi chút nào. Lần đó ngốn hết của mẹ 3 triệu mà chẳng mang lại kểt quả gì làm tôi bức bách và khó chịu vô cùng. Ham muốn có một làn da trắng thôi thúc tôi từng ngày, bởi tôi không chịu nổi những tiếng chê bai nữa. Nhất là khi tôi thích anh, một học sinh trên lớp tôi.
Anh hay tới thuê đĩa ở nhà tôi nên quen nhau. Chúng tôi đã chat nhiều lần, tôi hay ra can tin trường nói chuyện cùng anh. Thế nhưng tôi thấy bạn lớp anh nhìn 2 đứa rồi cười ầm lên, chỉ trỏ tôi như người ngoài hành tinh. Thậm chí tôi còn đen hơn cả anh, làm sao tôi dám nói là mình thích anh?
Tôi có nghe nói ở phố N có dịch vụ lột da. Nhiều người đen còn hơn tôi, thế mà cũng lột thành trắng được. Tôi háo hức lắm nhưng lại không dám nói với mẹ, bởi vì người ta cũng khuyến cáo kiểu lột này rất đau và hại đến sức khoẻ. Sau vài ngày suy nghĩ, tôi quyết định lấy hết chỗ tiền tiết kiệm để thay đổi làn da của mình. Tôi không thể sống hết đời với những lời chê bai và mặc cảm…
Căn phòng đó nồng nặc thứ mùi kinh khủng, tôi không biết tả mùi đó thế nào nữa. Một người bôi kem màu xanh lên da tôi, chờ một lúc rồi bắt đầu lột. Tôi hét lên ngay lần đầu tiên vì đau, cứ như lột da rắn vậy. Khi lột đến chân, tôi đã sắp lịm đi vì đau và khó thở. Da tôi bỏng rát, toàn thân tím tái lại. Tôi nôn mửa ngay tại phòng đó. Nhân viên nói đấy là triệu chứng bình thường nhưng tôi thì cảm thấy mình như bị tụt hết huyết áp. Sau 3 tiếng lột da, tôi đã thấy da mình trắng hơn rất nhiều, nhưng bù lại tôi bị đưa vào viện truyền nước, bởi thở không ra hơi và huyết áp tụt.
Tôi đành thú thật với mẹ. Mẹ quát ầm lên nói tôi ngu ngốc. Lột da thế này không khéo lại bị ung thư, nhất là chỗ tôi làm không có giấy phép gì hết. Tôi mặc kệ, nhìn làn da trắng nõn của mình, tôi quên hết mọi thứ. Từ ngày mai, tôi sẽ sống một cuộc sống khác.
1 tuần sau, tôi vui sướng mang làn da mới đến gặp bạn cùng lớp, chúng nó rất ngạc nhiên và còn khen tôi xinh hẳn. Anh tới thuê đĩa cũng nhìn thấy, anh nói nhìn tôi khác quá, tôi cho rằng đó là một lời khen.
Thế nhưng, chỉ 7 ngày sau tôi nhận ra mình là đứa đáng thương nhất trên đời này. Làn da trắng nõn bỗng trở nên loang lổ, chỗ đen chỗ trắng và nhất là da tôi đỏ rát lên, bung ra từng mảng. Tôi hốt hoảng tới tiệm đó thì ai cũng lắc đầu quầy quậy. Họ nói đã cho tôi kem bôi hàng ngày, không lý do gì tôi bị như vậy.
Da tôi đã chuyển sang màu vàng, thậm chí còn rỉ nước. Mẹ vội vã đưa tôi đi viện mới biết tôi bị dị ứng nặng. Lần vào viện thứ 2 này, mọi thứ đã khác hoàn toàn. Tôi thở mệt nhọc bên thanh truyền nước, một ngày tiêm kháng sinh không biết bao nhiêu lần, còn làn da chưa trắng được đến 2 tuần vẫn đỏ lên, lỗ chỗ từng mảng trông kinh tởm hết biết.
Tôi đã về nhà được mấy ngày nay. Da tôi không còn mẩn lên nhưng vẫn loang lổ. Tôi không dám nhìn lại mình nữa, còn đáng sợ hơn làn da đen lúc trước. Quá buồn chán và sốc, tôi chỉ biết loanh quanh trong phòng, không dám gặp hay nói chuyện cùng ai.
Cứ nhìn vào mình, tôi lại ứa nước mắt vì tủi thân. Trách mình ngu dại cũng không biết làm thế nào để thay đổi tình trạng tồi tệ này. Tôi còn dám gặp ai với ngoại hình kinh khủng như vậy nữa??


Về Đầu Trang Go down
-o-B.O.M-o-
Anh Em
Anh Em
-o-B.O.M-o-


Tổng số bài gửi : 132
Age : 35
Đến từ : Korea
Registration date : 08/04/2008

Hậu Quà Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Hậu Quà   Hậu Quà EmptySun Jun 08, 2008 12:48 pm

Bạn của bạn muốn làm đẹp đến thế ah funny1
Về Đầu Trang Go down
 
Hậu Quà
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Quá giống cái ấy

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: CLB Kẹp Tóc-
Chuyển đến